Rao Vặt Tổng Hợp

Sống an yên: 6 câu hỏi – 6 nấc thang giúp bạn yêu đời hơn

“Bản thân bạn, cũng như tất cả các sinh vật khác tồn tại trong vũ trụ này, đều xứng đáng được yêu thương và trân trọng.” – Kinh Phật.

Năm 2012, yêu thương bản thân trở thành điều quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi. Sau khi nghiện ngập và sự kinh tởm chính mình đẩy tôi xuống đáy vực thẳm, con đường duy nhất tôi có thể đi chính là leo lên. Năm ngoái, có người hỏi tôi đã đi bao lâu trong cuộc hành trình yêu thương bản thân, và tôi nhớ lại năm 2012. Có lẽ đó là khi mọi thứ bắt đầu.

Tuy nhiên, thông qua những cuốn nhật kí cũ của mình, tôi phát hiện ra một thứ vô cùng kì lạ và không thể tin nổi – cuộc hành trình yêu thương bản thân đã bắt đầu từ rất lâu so với những gì tôi nghĩ. Rất nhiều năm trước khi tụt dốc, tôi vẫn luôn giữ ý niệm: Mình phải yêu thương bản thân, mình phải ngừng cố gắng chỉ để lấy lòng người khác, mình phải đối xử tối hơn với chính mình.

Nhưng những ý niệm ấy lại chẳng tồn tại được lâu. Sự thật là, tôi đã vô tình quên đi chúng khi trở lại với một tôi “bình thường” – lo lắng, trầm cảm, tự phán xét, sợ hãi xã hội và bám lấy sự nghiện ngập một thứ gì đó chỉ để thoát khỏi tình trạng bất ổn.

Đáng kì lạ là, khi tôi ở trạng thái tồi tệ nhất, một vài người lại cho rằng vấn đề nằm ở chỗ sự yêu thương bản thân. Tôi có một diện mạo được tạo nên bằng sự tự tin bọc thép. Hầu hết mọi người đều nghĩ tôi yêu mình một cách thái quá.

Nhưng những dòng nhật kí tôi viết lại kể nên một câu chuyện hoàn toàn khác. Đó là câu chuyện không chỉ về những nỗi đau thầm lặng mà còn cả sự vô tình lờ đi mọi nỗ lực chữa lành các vết thương ấy. Dù tôi hủy hoại bản thân tồi tệ đến thế nào thì đồng thời, tôi cũng tự nâng đỡ chính mình.

Trong một bình luận cho một bài viết của tôi tại trang Tiny Buddha trên Facebook, ai đó đã viết như thế này: “Bài này nhiều phần là sự thật, nhưng tôi thấy quá mệt mỏi vì những thứ liên quan đến yêu thương bản thân rồi. Không ai viết về chuyện làm thế nào để điều này xảy ra khi cảm xúc của bạn không hề giống như vậy. Nghe thì có vẻ đơn giản lắm – trước hết hãy yêu thương chính bản thân bạn. Hay lắm, cái này đâu tính là câu trả lời!!”

Có vẻ hơi mỉa mai nếu như bạn đưa ra một đáp án còn đơn giản hơn thế nữa, như kiểu “Hãy đi tìm câu trả lời bên trong con người bạn”. Nhưng tôi nghĩ mình cần phải nhấn mạnh rằng có sự khác biệt giữa đơn giản và dễ dàng. Hầu hết những bài học trong cuộc sống thực ra đều rất đơn giản – yêu thương bản thân, tìm câu trả lời cho riêng bạn, hiểu rõ chính mình. Thế nhưng để tiếp thu được những bài học này, chúng ta phải dùng đến cả một cuộc đời đầy những giọt nước mắt, sự sợ hãi và nỗi bất an.

Sự thật là – câu trả lời nằm trong chính bạn, cũng như nó ở trong bản thân tôi. Vấn đề nằm ở chỗ làm thế nào để phát hiện ra và không ngừng hoàn thiện chúng.

Câu trả lời nằm ở những trải nghiệm của bạn. Nhưng chúng không được xếp đặt gọn gàng trong các thư mục. Chúng rải rác trong từng khoảnh khắc giữa những tiếng chuông đồng hồ, sự lo lắng và những điều lặt vặt khác. Chúng cũng không được gắn mác là câu trả lời cho câu hỏi nào. Bạn thấy không thích một điều gì đó, điều này có thể là cảm xúc cá nhân, nhưng cũng có thể là nỗi sợ hãi.

Vậy nên, thay vì các câu trả lời, tôi thích đưa ra các câu hỏi hơn. Mối quan hệ giữa bạn và chính mình là độc nhất vô nhị, câu trả lời của bạn cũng vậy. Và các đáp án sẽ không ngừng thay đổi. Bạn có thể hỏi những câu hỏi này mỗi ngày, và như thế cũng không tính là nhiều đâu.

  1. Làm thế nào để trải nghiệm điều này tốt hơn?

Một câu hỏi thường xuyên được tôi đặt ra trong các trang nhật kí là “Tại sao điều này luôn xảy ra với mình?” Tôi đặt câu hỏi này khi nói về thời kì trầm cảm hay cả khi nói về những mối quan hệ.

Khi hỏi câu này, tôi không đi tìm câu trả lời. Bước đột phá lớn nhất về mặt tinh thần của tôi chính là học được cách hỏi câu đó một cách rành mạch hơn. Rốt cục thì tại sao tôi luôn cô đơn khi cần ai đó ở bên nhất? Tại sao thi thoảng tôi phải chịu nỗi tuyệt vọng cùng cực? Vì vậy, tôi đã bắt đầu nhìn lại những điều quan trọng về bản thân.

Tôi phát hiện ra mình có xu hướng không bao giờ nghỉ ngơi, phấn đấu đạt tới sự hoàn hảo và tự vắt kiệt chính mình. Tôi cũng phát hiện ra rằng mình dùng cách đẩy người khác ra xa để “thử” xem họ có ở lại hay không. Chứng kiến những cảnh tượng ấy thật chẳng mấy dễ dàng, nhưng không gì đau khổ bằng việc phải chấp nhận sự thật rằng tôi bị tổn thương, trở nên vô dụng và phải cam chịu cô đơn.

Khi bạn chỉ trích hay phán xét bản thân, hãy dành chỉ một khoảnh khắc thôi, di chuyển sự tập trung sang niềm thấu hiểu.

Thay vì cố gắng chấn chỉnh lại hành động hay cảm xúc của mình, làm thể nào để bạn hiểu hơn? Cảm xúc đang cố gắng nói điều gì với bạn? Làm thể nào để bạn nhận ra những thông điệp của nó?

Thay vì ép buộc bản thân phải nói thế nào hay hành động ra sao, làm thế nào để bạn có được quan điểm toàn diện hơn làm nền tảng trước khi nói hay hành động?

Khi bạn vô thức đưa ra quyết định rằng sẽ tò mò sâu hơn về một điều gì đó, bạn sẽ ngừng phán xét, chỉ trích và phản đối nó. Bạn càng trân trọng từng khoảnh khắc trôi qua thì bạn càng biết cách trân trọng chính mình.

Kiến Thức Tổng Thể Nơi Chuyên Mục Dành Riêng Những Tin Tức Tổng Thể Thường Quanh Đời Sống. Được Tổng Hợp Và Chia Sẻ Từ Nhiều Nguồn Khác Nhau.

Kiến Thức 1805 Nơi Chia Sẻ Kiến Thức Của Bạn.

Related Articles

Trả lời

Back to top button