Rao Vặt Tổng Hợp

Điều gì đã giúp tôi vượt qua chứng sợ xã hội?

“Bạn sẽ không còn lo sợ về những gì người khác nghĩ nếu bạn biết người ta chẳng mấy khi làm thế.” – Eleanor Roosevelt

Tôi luôn là đứa nhút nhát và cũng đã quen với việc bị gọi là “đứa kiệm lời”. Mẹ tôi thường kể chuyện hồi tôi còn là một cậu nhóc mới lẫm chẫm bước đi, mỗi lần nhà có khách tôi lại lẩn trốn – một cậu nhóc do di truyền và cũng có thể là do điều kiện xã hội, đã tự hành xử theo bản năng, che đậy và lẩn trốn.

Khi tôi lớn lên, chứng lo âu của tôi cũng lớn theo. Từ một đứa trẻ ngây thơ, tôi trở thành một chàng trai trẻ đầy thụ cảm và nhạy cảm. Giống như nhiệt độ và độ ẩm vi khuẩn cần để phát triển, chúng chính là những “điều kiện thuận lợi” khiến chứng lo âu trong tôi ngày càng lớn lên.

Lễ Bar Mitzvah – lễ trưởng thành của anh trai tôi đã phơi bày chứng lo âu trong tôi và có lẽ cũng đã kích động nó. Vì theo truyền thống và kỳ vọng của người lớn, đứa lên chín như tôi buộc phải lên sân khấu và phát biểu cảm nghĩ về anh chị em mình.

Bài nói được đón nhận nhiệt tình, nhưng nụ cười lo lắng của tôi dần trở thành tiếng khóc nấc, tình thế trở nên quá đỗi choáng ngợp cho tâm hồn lo âu bé nhỏ này. Một lần nữa tôi lại đứng khép nép phía sau tay chị mình, lẩn trốn, dùng nó như một tấm khiên chống lại sự lo lắng và xấu hổ dâng lên trong tôi khi nhìn xuống đám đông.

Người tham dự cười xòa, cứ nghĩ do tôi còn trẻ con và nhút nhát nên mới thế. Nhưng khi tôi bắt đầu dậy thì, lông bắt đầu mọc ở những nơi nó chưa từng xuất hiện và cơ bắp bắt đầu nổi lên, trong tôi vẫn là đứa bé nhút nhát, sợ sệt đó.

Những cơn sóng lo âu bập bềnh

Khi tính con trai  bắt đầu hình thành trong trường tôi – bọn con trai dòm ngó tụi con gái và thói giễu cợt trở thành thứ ngôn ngữ chính thống mới – tôi thấy mình đuối nước trong những cơn sóng lo âu.

Với bản tính già dặn và kín tiếng, tôi ngày càng tách biệt với mọi người. Tôi như một đứa trẻ trong một nhóm đầy người lớn. Tôi chìm trong sự lo lắng, tôi nghĩ mọi người sẽ đánh giá tôi như:

“Nó chẳng nói gì cả.”

“Nó không biết đùa đâu.”

Và tệ hơn cả là “Nói chuyện với nó chán lắm.”

Việc không thể thể hiện con người thật tại trường hay chí ít là phiên bản tại nhà – nơi tôi may mắn có thể thấy thoải mái, ngày càng khiến tôi bực bội.

Tôi hình thành một thói quen mới, giấu mình trong phòng vệ sinh. Những giờ nghỉ của tôi dần trở thành khoảng thời gian một mình, an toàn trong phòng vệ sinh. Tại đó tôi “vô diện”, không cần gồng mình chống chọi với sức ép khi phải giao tiếp, cũng không cần phải thể hiện bản thân.

Thời gian trôi đi, tâm trí tôi bị chiếm đóng bởi cách ứng xử ngớ ngẩn gần đây của mình. Tôi tức giận với chính mình vì chẳng thể nói năng rành mạchtrong tiết Sử hay lúc cô bạn tôi thích bắt chuyện với mình cho dù tôi đã nghĩ ra một lời đáp dí dỏm.

Tìm kiếm giải pháp nhanh chóng

Để cải thiện tình trạng này, tôi thử tìm kiếm sự giúp đỡ từ liệu pháp hành vi nhận thức và các buổi tư vấn.

Khi cả hai cố vấn viên đều khuyên tôi liệu pháp tiếp xúc là lựa chọn duy nhất, tôi tự nhủ việc tư vấn không phù hợp với mình. Tôi muốn một giải pháp nhanh chóng, không “đau đớn”, không cần phải nỗ lực nhiều. Liệu pháp tiếp xúc này thì ngược lại. Và nếu có thể thực hiện được điều đó, tôi đã không phải ngồi nghe tư vấn như thế này!

Lý do tôi không thể ra ngoài và tự tin hơn cũng chính là vì tôi không thể ra ngoài và tự tin hơn! Tôi ước mình có thể vượt qua nỗi sợ nhện, nhưng tôi sẽ không đời nào để một con nhện Tarantula bò khắp mặt mình để vượt qua nỗi sợ đó!

Điều hiển nhiên là cả hai cố vấn viên đều đúng. Tôi cần thẳng thắn đối mặt với những vấn đề của mình, bằng không nó sẽ tiếp tục “nảy mầm” và cuối cùng sẽ vô phương cứu chữa. Tôi nhận ra hội chứng sợ xã hội đang khiến tôi trở nên tê liệt. Chúng kiểm soát mọi quyết định tôi đưa ra và hủy hoại cuộc đời tôi. Tôi chẳng khác gì một chú chó, còn hội chứng sợ xã hội chính là sợi xích buộc quanh cổ tôi.

Tôi nhận ra có hai nguyên nhân chính châm ngòi cho căn bệnh này. Những gì tôi thường cảm nhận và lo lắng chỉ là những giả tưởng trong đầu tôi mà thôi! Cuối cùng tôi đã hiểu ra điều đó và nó giúp tôi nới lỏng sợi xích đã kìm kẹp tôi bấy lâu nay.

  1. Không phải sự im lặng nào cũng đều do tôi

Các cuộc đối thoại ít nhất phải có sự tương tác từ hai phía. Hiểu được điều này cho phép tôi giảm thiểu áp lực – giúp tôi thư giãn một chút.

Thi thoảng tôi thực sự thấy hứng thú trong việc nói chuyện với người khác! Nếu mọi việc bất chợt trật đường ray, tôi sẽ chấp nhận rằng đó không phải lỗi ở tôi. Đối phương không đánh giá tôi, cũng không nghĩ tôi nhàm chán. Tôi có thể là chính mình và không cần phải lo nghĩ nhiều nữa.

  1. Chẳng ai quan tâm đến mình đâu

Phát hiện này đã “giải phóng” tôi hoàn toàn. Tôi luôn ngạo nghễ nghĩ rằng mọi người luôn suy nghĩ về tôi, quan tâm đến diện mạo của tôi, chú ý đến từng lời tôi nói.

Nếu tôi không dành thời gian quan sát hành động của người khác thì lý nào người ta lại dành thời gian quan sát tôi? Chẳng ai thèm phán xét tôi đâu!

Tôi được giải thoát khỏi gánh nặng này. Thay vì dành thời gian lo nghĩ về nhận xét của người khác, tôi có thể dành thời gian đó không chỉ để tồn tại mà thực sự sống, cẩn thận bước qua bãi mìn của sự xấu hổ và phán xét không có thực này. 

Khi tôi nhận thức được sự vô lý trong lối suy nghĩ của mình, tôi có thể đối mặt với nỗi sợ đó.

Cứ sống đi vì cuộc đời cho phép

Hiện tại tôi đã tự nguyện giao tiếp, điều mà tôi vẫn thường chủ động né tránh. Mặc dù tôi vẫn còn rất sợ nó, cũng như nhiều người khác, tôi biết điều quan trọng nhất vẫn là phải thực sự sống chứ không chỉ tồn tại.

Tôi vẫn là đứa kiệm lời, nhưng bây giờ tôi đã có thể nói chuyện với người khác mà không còn cảm giác sắp “vỡ tim” nữa. Tôi biết mơ mộng nhiều hơn. Chính việc cởi bỏ lớp áo sợ hãi xã hội đã mang đến cho cuộc sống của tôi nhiều cơ hội thú vị và trọn vẹn hơn.

Tôi từng nhắm đến những công việc không cần giao tiếp nhiều và không tham gia vào những buổi tiệc, giờ thì tôi đã có “đạn dược” để đánh bại những con quỷ nhỏ ấy mỗi khi chúng muốn phá bĩnh cuộc sống của tôi.

Tôi đã từng cố sống vô hình, còn giờ tôi chỉ cố sống thật giản đơn thôi.

Kiến Thức Tổng Thể Nơi Chuyên Mục Dành Riêng Những Tin Tức Tổng Thể Thường Quanh Đời Sống. Được Tổng Hợp Và Chia Sẻ Từ Nhiều Nguồn Khác Nhau.

Kiến Thức 1805 Nơi Chia Sẻ Kiến Thức Của Bạn.

Related Articles

Trả lời

Back to top button