Rao Vặt Tổng Hợp

Sống an yên: Rủ bỏ mặt nạ giả dối và hãy sống thật (phần 2)

Giả vờ giả vịt bao giờ cũng dễ dàng hơn là trung thực với chính bản thân mình, song làm thế thì có ích gì cơ chứ? Làm thế tức là phải trả một cái giá quá đắt.

Nếu tôi vờ như mình đang khá hài lòng với công việc hiện tại, thì cơ hội để tôi tạo ra các thay đổi cần thiết cho việc gầy dựng một sự nghiệp vững chãi mang lại ý nghĩa thực sự cho cuộc đời mình là bao nhiêu cơ chứ?

Nếu tôi giả vờ đang hạnh phúc trong một mối quan hệ khi mà cảm xúc thực sự lại không như vậy, thì làm thế nào để cải thiện mối quan hệ này đây?

Nếu tôi cứ liên tục cố gắng để giống người khác, thì làm sao có thể có những mối quan hệ thực sự với những người yêu tôi, những người mà tôi đã dành cơ hội để được tìm hiểu con người thực sự của tôi cơ chứ?

 Tôi muốn mối quan hệ của tôi với người khác phải thật có ý nghĩa, sâu sắc và thỏa mãn về mặt xúc cảm cho đôi bên. Tôi chẳng muốn cứ phải liên tục suy nghĩ và lựa chọn câu chữ cực kỳ cẩn thận để thu hút thật nhiều ủng hộ từ phía khác.

Tôi muốn mình có thể nói thẳng rằng tôi ghét thứ gì đó ngay cả khi tất cả mọi người xung quanh tôi đều yêu thích nó. Là một người Pháp sống tại Nhật, tôi muốn thừa nhận rằng mình chẳng có tí hứng thú nào với văn học Pháp ngay kể cả khi mọi người đều mong đợi tôi sẽ làm như vậy. Tôi muốn được nói được ra rằng mình chẳng biết gì về rượu hay thậm chí là chẳng thể ăn được cả phô mai.

Tôi muốn thẳng thắn thừa nhận rằng mình chẳng thể nhớ gì nhiều về bộ phim mà đám bạn bè của tôi đang thảo luận sôi nổi. Khi được hỏi về sở thích của mình, tôi muốn hứng khởi mà nói rằng tôi yêu thích việc học được cái gì đó hơn là nhỏ nhẹ nói “Tôi thích xem phim và nghe nhạc” hay cái gì đó tương tự như vậy.

Giờ đây, tôi đã trở nên trung thực hơn, bộc lộ rõ con người thật của mình, và nói những gì chân thật nhất về bản thân tôi.

Khi thực hiện một dự án mới đòi hỏi bản thân gần như lúc nào cũng sử dụng bản tính văn bản, tôi đã không ngừng ngại mà chia sẽ với  các khách hàng rằng mình chẳng thạo việc dùng Excel do thiếu kinh nghiệm làm việc trong các bản tính. Hồi trước, tôi hẳn đã giấu diếm sự thật này, và cảm thấy thật tồi tệ trong nhiều ngày, thậm chí đến vài tuần sau đó, rồi tự đổ lỗi bản thân vì “chẳng đủ giỏi”.

 Trong các bữa tiệc, tôi chẳng ngại ngần thừa nhận rằng mình ghét công việc đang có và nóng lòng muốn bỏ việc. Trước đây, tôi hẳn đã vờ như mình yêu thích công việc đó để được hòa đồng cùng với tất cả mọi người.

Tôi thẳng thắn chia sẻ đam mê của mình với những ai tôi chỉ vừa mới gặp, thảo luận về các công việc đang làm, và cả những dự định trong tương lai nữa. Nếu trước đây, tôi sẽ chỉ giữ im lặng mà thôi.

Và đúng vậy, tôi đã chẳng ngại ngần khi nói thẳng việc mình không thích phô mai.

Tôi đã nói những điều này ra được một thời gian rồi, vậy nên đó chẳng phải là thành tựu gì mới đối với tôi cả. Tuy nhiên, điều mới ở đây là tôi đã cảm thấy ra sao khi nói lên và thực hiện được những điều này.

Tôi thường cảm thấy xấu hổ, tội lỗi về điều đó, song những cảm xúc ấy nhanh chóng tiêu tan. Có lúc, tôi đã ngừng hẳn được những cảm xúc tiêu cực chỉ vì không thích phô mai ấy. Tôi ngưng việc cảm thấy xấu hổ, có lỗi vì không yêu thích công việc của mình, và ngừng việc đổ lỗi cho bản thân mình vì không biết dùng Excel. Điều này giải phóng tôi còn nhiều hơn cả khi tôi nói thẳng suy nghĩ của mình và sống thật với bản thân!

Tóm lại, tôi đi từ việc phấn đấu thực hiện và giải trình những lời nói trung thực của bản thân sang nói sự thật về nó, mà chẳng cần những lời bình luận không cần thiết thường được thêm thắt vào. Tôi ngưng cảm giác hối lỗi ăn năn vì phải là chính mình và ngưng cảm thấy tồi tệ về bản thân chỉ vì điều gì đó không thể thay đổi được.

Việc giả vờ thật phí phạm, chẳng những chúng ta phải mất đi tiền bạc, mà ngay cả sự bình yên trong tâm trí và hạnh phúc của bản thân.

May mắn thay, chúng ta luôn luôn có sự lựa chọn. Chúng ta có thể cứ giả vờ như mọi việc đều ổn thỏa, từ chối chấp nhận rủi ro, và thỏa hiệp với một mối quan hệ tạm được, một công việc chán ngắt buồn tẻ, một cuộc sống thường thường nhạt nhẽo. Hay chúng ta có thể quyết định chấp nhận con người thật của mình, sẵn lòng chấp nhận nỗi sợ hãi và xấu hổ khó chịu của bản thân, và tự cho mình cơ hội để tạo dựng những mối quan hệ có ý nghĩa, cả cho chúng ta lẫn cho những người khác.

Đã đến lúc bạn nên ngừng việc giả vờ và bắt đầu trung thực với bản thân. Bằng không, bạn có thể sẽ bỏ lỡ cơ hội tìm được một công việc  khiến bạn thực sự hành phúc khi thức dậy vào mỗi buổi sáng, cũng như gặp gỡ những người yêu quý bạn vì chính bản thân bạn chứ không phải là con người bạn giả làm.

Kiến Thức Tổng Thể Nơi Chuyên Mục Dành Riêng Những Tin Tức Tổng Thể Thường Quanh Đời Sống. Được Tổng Hợp Và Chia Sẻ Từ Nhiều Nguồn Khác Nhau.

Kiến Thức 1805 Nơi Chia Sẻ Kiến Thức Của Bạn.

Related Articles

Trả lời

Back to top button